Tag Archives: family

Để mẹ dạy con cách yêu một người đàn ông

Con thương mến!

Sẽ có một nửa cuộc đời con chung sống bên người khác chứ không bé bỏng trong vòng tay mẹ chở che. Sẽ có một ngày người con nghĩ đến trước tiên là chàng trai kia chứ không còn là mẹ. Những vui buồn của con sẽ chẳng còn giản đơn khi trái tim đã bắt đầu lệch nhịp. Mẹ hiểu, con yêu!

Mẹ không thể chỉ trỏ buộc con yêu người này hay phải thích người kia, lại càng không thể thay con sống với những buồn vui của người mà con lựa chọn. Mẹ chỉ có thể nói với con những điều nhỏ nhặt, để yêu một người đàn ông, con phải cố gắng nhiều.

Mặc kệ người đời vẫn cứ ví phụ nữ như phở với cơm, con không là cơm, lại càng không phải phở. Sao phải nghĩ mình là đồ ăn để người ta thử? Con là con – một người phụ nữ, vậy thôi.

Trong mắt nhiều đàn ông, đàn bà gồm hai loại: loại để yêu và loại chỉ… để không. Nếu không được yêu, cũng đừng bao giờ làm người dự trữ. Người cần mình, không thiếu, con yêu!

Mẹ không yêu cầu con học rộng tài cao, nhưng mẹ mong con hãy tìm một công việc cho mình để mà cố gắng. Có yêu bao nhiêu cũng nhất quyết không được dựa dẫm. Độc lập tài chính mới có thể độc lập tinh thần. Cho dù giỏi hơn người đó – cũng đừng để anh ấy cảm thấy tủi thân. Đừng ngạo mạn với số tiền mình kiếm được ra, chúng sẽ chẳng là gì khi đặt lên bàn cân với mối quan hệ mà con phải gìn giữ. Hãy làm một người phụ nữ, biết trân trọng đối phương.

Đàn ông đôi lúc cũng rất… đáng thương. Chỉ vì họ không biết quá nhiều điều cần hiểu. Giận dỗi ít thôi và nhạy cảm vừa đủ. Đừng cố tỏ ra khó hiểu, họ, không thông minh và kiên nhẫn như con nghĩ đâu! Rất nhiều lúc, họ cũng chỉ như những đứa trẻ lớn xác mà thôi. Chiều chuộng, vỗ về, con cũng cần mềm mỏng. Già néo đứt dây, hai đứa cùng trẻ con thì chuyện sẽ hỏng. Trưởng thành lên, cũng đã đến lúc rồi!

Cái họ cần ở mình là gì con biết không? Là quen nhưng không nhàm, là sẻ chia nhưng không cam chịu, là của riêng mình họ và là chính con. Gắng sức để làm một người phụ nữ vô giá, mẹ nghĩ là không nên. Vì những thứ như thế thường sẽ chỉ nằm trong tủ kính. Làm một người biết mình đứng ở đâu và mình là ai, sẽ tốt hơn tất thảy. Họ yêu con, chứ không yêu những thứ con cố vẽ ra và đeo mặt nạ. Cất chiêu trò đi, con không tính toán mãi được mà!

Đừng tị nạnh chuyện bếp núc, rửa bát, dọn nhà. Con không làm thì chắc chắn anh ta sẽ tìm một người khác! Mẹ biết là bình đẳng rồi, nhưng có những thứ đừng nên quá sòng phẳng. Người thương con, sẽ tự biết đỡ đần. Là phụ nữ, có giữ được cái bếp, mới giữ được người đó ở nhà. Nghe lời mẹ, học nấu nướng nghe con!

Có những ngày sóng gió ập đến con thuyền chung. Và niềm tin, là thứ cuối cùng mẹ muốn dặn. Nếu còn nắm được tay, đừng vội vàng buông bỏ. Vì có những người, sẽ mãi thành nuối tiếc, nếu không còn cạnh nhau…

Về quê ăn việc họ Phùng

Việc họ Phùng quê mình thường được tổ chức vào ngày giỗ tổ 16-09 âm lịch hàng năm. Năm nay tổ chức sớm vào chủ nhật (14-09 âm) để con cháu gần xa được thuận lợi về mặt thời gian, tham gia đông đủ hơn.

Thời gian: 28/10/2012 (dương lịch)
Địa điểm: Nhà thờ họ Phùng (thôn Xuyên Dương, xã Xuân Dương, huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Nội)
Lý do kết hợp: khánh thành phần mộ tổ ở xóm Trại, vào họ cho một số con cháu.

Mình ngồi lót dép hóng được một vài thông tin:
– Ban kiến thiết (bác Hiến đại diện) báo cáo chi tiết về chi phí xây dựng phần mộ tổ ở xóm Trại:
+ Mỗi đinh 200K. Đã thu 238(?)/297
+ Quỹ còn năm 2011 và lãi ngân hàng:…
+ Bia đá được các gia đình ông bà… tài trợ
+ Tổng thực chi để hoàn thành: > 100 triệu (mình không nhớ)
// Kết luận: tạm thời đang âm khoảng 10 triệu :”> Thông báo, notify lại để các đinh ở xa nộp xiền.
+ Trong sáng nay con cháu đã ủng hộ được 15 triệu
– Ban khuyến học báo cáo:
+ Năm 2012 có 2 cháu đỗ đại học (các cháu giỏi mầm non, tiểu học – THCS – THPT, hs giỏi huyện, trung cấp, cao đẳng tăng cả về số lượng, lẫn chất lượng)
+ Quỹ khuyến học quá eo hẹp, năm vừa rồi lại không thu do tập trung cho xây mộ tổ :-s. Hiện tại còn hơn 1 triệu. Đi họp, so với các xã khác (?!) thấy quỹ khuyến học của họ 10, 20 và có nơi là 30 triệu :”>
// Vợ chồng cô chú Minh – Loan (con cụ Sen – mới xây lại nhà toàn gỗ 3 tỷ ở quê =P~) ủng hộ quỹ khuyến học luôn 500K.
– Cụ Sen phát biểu ý kiến: (trong họ cụ Sen và cụ Lãng là các cụ đang có level cao nhất!!!)
+ Ghi nhận sự thành công trong việc hoàn thành mộ tổ ở xóm Trại
+ Đề xuất chuẩn bị lên plan tu sửa nhà thờ họ với tinh thần: “Uống nước nhớ nguồn, Người có của, Người có công, Đồng lòng là xúc tiến”
– Một bác ở Yên Bái về muốn chụp ảnh mọi người trong họ “xếp 4 hàng, hàng 1… ngoài trời, không phông bạt…” nhưng do thời tiết không ủng hộ, bão Sơn Tinh đang chuẩn bị về nên không thực hiện được!

Như một bài văn, có đầy đủ các phần Mở bài, thân bài và Kết luận. Báo cáo xong xuôi, ban tổ chức có lời chốt kết thúc công việc và xin mời các ông, bà, anh em- con cháu vào mâm (25?!) oánh chén…

Sống ở đâu thì phải know vài thứ ở đấy

Từ tháng 08 năm ngoái (2011) , hộ khẩu thường trú  của mình là ở khu tập thể K5, tổ dân phố 3, phường Mộ Lao (trước hồi còn học đại học mình cứ nhầm là Mỗ Lao @.@), quận Hà Đông, Hà Nội. Các việc liên quan tới một số giấy tờ, thủ tục hành chính không còn đơn giản và dễ dàng như ở quê nữa, hôm nay tiện lúc đang search một số thông tin về chính sách, đơn từ, biểu mẫu, tranh thủ note lại các địa chỉ cần thiết để sau này tiện bề tra cứu.

UBND = Ủy ban nhân dân (mục đích cho search google có lúc sẽ ra trang này :P)

Ủy ban nhân dân quận Hà đông (là đơn vị cấp dưới trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố Hà nội):
– Địa chỉ = Số 4 Hoàng Văn Thụ, Phường Nguyễn Trãi, Hà Đông, Hà Nội.
– Điện thoại: 04.33517085
– Chủ tịch = Lê Cường (khóa 19, nhiệm kỳ 2011-2016, thay ông Phạm Khắc Tuấn)

Ủy ban nhân dân phường Mộ Lao:
– Địa chỉ: Khu đô thị Mỗ Lao (gần trường THCS Mộ Lao)
– Điện thoại: 0433560175
– Chủ tịch: Nguyễn Văn Long

Bố ơi

Con yêu bố nhiều lắm. Con yêu bố bằng một tình yêu chưa bao giờ nói thành lời. Và hôm nay, con muốn thì cũng không bao giờ có cơ hội để nói cho bố nghe rằng con trai của bố yêu bố rất nhiều, thương bố rất nhiều.

Bố đã đi xa. 2 giờ sáng, con nghe điện thoại đổ chuông. Cô gọi và con biết điều gì sắp xảy ra. Con vội vàng mặc quần áo, bỏ màn không gấp, khóa cửa đi xuống sân. Cô và em đang đứng chờ. Con òa khóc. Con biết con mất bố rồi bố ơi…

Con về đến nhà, không gian ngoài đầu ngõ vẫn rất yên ắng. Con bỗng hi vọng bố vẫn còn thở, còn chưa nhắm mắt để con xà vào bố, ôm bố từ biệt lần cuối cùng. Nhưng không, vào cổng, con thấy họ hàng đang bàn bạc ở ngoài sân rồi. Con nức nở lao vào nhà, và bố đã ra đi…

Thế là chỉ qua có một ngày con ra Hà Đông đi làm thì khi về bố đã bỏ con đi. Hai ngày cuối tuần, con biết bố bệnh nặng rồi, nhưng con không nghĩ bố ra đi nhanh như vậy. Con ước gì được ở bên bố những giờ phút cuối cùng, trước lúc bố ra đi. Nhưng có lẽ bố không muốn con, cũng như các bác, các anh/chị ở bên khi bố ra đi để nỗi đau của người ở lại không giằng xé, cho bố thanh thản ra đi. Bố ra đi bên mẹ con, trong vòng tay của mẹ con – người mà bố yêu thương nhiều nhất trên cuộc đời này.

Hôm nay, cúng tuần bố xong xuôi, gạt lại nỗi đau, con lại phải ra Hà Đông, sớm mai còn đi làm. Trước khi đi con thắp hương vái bố. Con muốn thủ thỉ trước khung ảnh bố “Bố ở nhà, cuối tuần con lại về bố nhé” mà sao con không thể nói nên lời. Bặm môi, con lại chỉ biết khóc, kìm lòng, chào mẹ, bác, thím và các anh, các chị.

Ra ngoài này thì trời mưa bố ạ. Một mình trong căn phòng, con lại thấy cô đơn, thấy lạnh lùng. Buồn lắm bố ạ. Con tắm, con lấy khăn mặt của bố xoa đầu và tưởng tượng bàn tay bố đang xoa đầu con. Con nhìn chiếc bàn chải, tìm chiếc chén bố hay dùng uống rượu, rồi ôm chiếc gối bố con mình vẫn thường gối. Vật ngay đây nhưng bố ở nơi đâu.

Bố rất yêu mẹ con con bố nhỉ. Bố và con thường nói chuyện với nhau qua mẹ. Cả hai đều rất yêu, thương nhau nhưng chẳng bao giờ bộc bạch qua những câu nói yêu thương, ngọt ngào. Để giờ đây, khi mất bố rồi, con lại mơ được trở về những ngày giờ bên bố. Con nhớ những mùa đông, con rúc vào nách bố, tựa đầu lên tay bố. Con nhớ những buổi sáng, bố dậy sớm, sợ con tỉnh giấc lại nhẹ nhàng khép cửa ra ngoài sân hút thuốc lào. Con nhớ những bữa cơm con ăn nhanh, kệ bố một mình với chén rượu. Con nhớ lại bao kỷ niệm giữa hai bố con…

Con lại đang khóc bố ạ. Tại sao nước mắt lại chảy bố nhỉ. Những ngày bố bệnh, mẹ khóc là con lại quát. Con cố tỏ ra cứng rắn, cố để làm sao cho bố an tâm chữa bệnh. Để rồi những khi không kìm được, con lại phải chạy vội ra ngoài, chui vào nhà tắm, cắn tay khóc cho khỏi thành tiếng.

Khóc cho đỡ buồn, khóc cho đỡ đau thương. Nhưng nước mắt của con giờ bố có thấy không. Nước mắt của con đâu có làm bố được sống trở lại. Con sẽ vui, tiếp tục sống thật tốt theo lời bố dạy “sống là phải có tâm”. Bố hãy yên lòng nơi thế giới bên kia.

Yêu bố nhiều, như bố cũng đã biết
Con trai của bố
Phùng Văn Huy
20h10′, ngày 23/07/2012

Bố mất lúc khoảng 1h30′ sáng thứ ba, ngày 17 tháng 07 năm 2012 (tức 29 tháng 05 âm lịch). Ngày sinh của bố là 01/07/1956 (giấy tờ pháp lý 1957)

Ngày của cha?!

Ngày Của Bố là ngày Chủ Nhật thứ 3 của tháng 06!!!

Với cá nhân mình, mình chả biết ngày này là cái ngày khỉ gì. Hôm nay thấy xuất hiện trên face, báo chí thì Google thử cho nó biết thôi.

Ngày nào thì ngày, có nhiều khi cãi lại, nhiều khi làm bố mẹ buồn lòng, nhiều khi cả 2 phía đều giận nhau lắm lắm nhưng bố, mẹ và con vẫn biết rõ là “Cả nhà ta cùng thương yêu nhau” :x